Những mục tiêu di động của ngôi sao internet ở Nhật Bản

Hiroshi Mikitani là điển hình cho sự thịnh vượng của cộng đồng Internet ở Nhật Bản, bắt đầu từ một hiện tượng và phát triển thành trung tâm mua sắm trên mạng hàng đầu Nhật Bản. Ông là nhà sáng lập ra công ty Rakuten .
Là một nhà lãnh đạo lớn ở Nhật Bản, một người nổi danh và trở thành biểu tượng như một nhà doanh nghiệp đầy sáng tạo. Một nhà lãnh đạo đầy tự tin thành công vì không bao giờ cảm thấy hài lòng với những gì mình đạt được.
Mục tiêu của Hiroshi luôn thay đổi, ông bắt đầu chỉ với hai người và bây giờ đây có gần 10 ngàn nhân viên. Vì thế ông chưa bao giờ đặt ra mục tiêu cố định cho mình.
Nổi tiếng là dũng cảm và quyết đoán vì dám phá bỏ những lệ thường. Năm 1997 khi Internet còn khá xa lạ với những thương nhân nhỏ, ông từ bỏ công việc ở một ngân hàng và mở ra một chợ ảo trên interner đầu tiên ở Nhật với chỉ 13 nhà cung cấp, đa số là bạn bè, ông đã gây dựng trung tâm bán lẻ Rakuten phát triển thành một cửa hàng lớn nhất Nhật Bản.
Trung tâm này đem lại doanh thu 3,2 tỷ đô la Mỹ vào năm 2009 và ông muốn nó trở thành trung tâm lớn nhất thế giới.
Hiroshi cho biết “Chúng tôi muốn tạo ra một tổ chức hùng mạnh nhất trên thế giới. Chúng tôi hoàn toàn có thể đạt được doanh số và lợi nhuận cao nhất. Tuy nhiên, đó là một chặng đường rất dài.”
Managing Asia có cuộc nói chuyện rất thú vị
Về mặt doanh số, Amazon vẫn lớn hơn Rakuten rất rất nhiều. Ông có nhiều mô hình kinh doanh khác nhau nhưng cùng một mục tiêu phải không thưa ông?
Có sự cạnh tranh trong lĩnh vực về thương mại điện tử nhưng chúng tôi có du lịch và nhiều ngành nghề kinh doanh khác. Chúng tôi có nhiều thương hiệu vì thế đó không phải là một cuộc cạnh tranh trực diện với Amazon. Tôi rất tôn trọng họ vì thế chúng tôi chỉ cạnh tranh với họ trong một phân khúc mà thôi.
Rakuten là nhà của 35 ngàn nhà cung cấp, thu hút 350 ngàn giao dịch mỗi ngày. Điểm khác biệt của Rakuten với những trang bán hàng trực tuyến khác là không có hàng tồn kho. Rakuten hoạt động như một sàn điện tử cho người bán và người mua, Rakuten chỉ thu phí giao dịch và ăn hoa hồng. Trong những năm qua Rakuten đã mở rộng sang các lĩnh vực khác như là du lịch và tài chính .
Nhìn chung tôi tự tin rằng chúng tôi có thể kết hợp tài chính cá nhân, thương mại điện tử cùng với du lịch và truyền thông, đó sẽ là một bộ ba đầu tư hoàn hảo.
Một phần tham vọng đó sẽ tạo ra 70% doanh số của công ty ông trên thị trường nước ngoài. Như vậy có phải có một công ty chuyên mua bán và sát nhập phía ông?
Điều đó còn tùy thuộc vào cơ hội, chúng tôi đang thành lập liên doanh mua một số công ty nhưng không phải những công ty lớn. Chúng tôi kết hợp với những vụ sát nhập nhỏ và phát triển có hệ thống.
Đây có phải là năm mua sắm tốt nhất không? Đồng yên dường như đang mang lại cho ông nhiều lợi nhuận hơn trước?
Trong việc mua lại các công ty ư? Đúng là chúng tôi rất may mắn! Chúng tôi đã mua Priceminister ở Pháp, và cũng mua Buy.com ở Mỹ. Cả hai công ty này rất hấp dẫn và đang tăng trưởng nhanh. Chúng tôi thích mô hình quản lý, thích mô hình kinh doanh của họ và cảm thấy thật là may mắn.
Rakuten trao quyền cho những thương nhân nhỏ, họ có thể mở cửa hàng ảo này, tiếp cận trực tiếp khách hàng của mình. Điều này có thể hiểu được ở một thị trường như Nhật Bản nên mối liên hệ cá nhân được đánh giá cao. Nhưng ông có nghĩ rằng ở thị trường nước ngoài đặc biệt như ở Châu Âu và Mỹ thì người tiêu dùng cũng thực sự muốn tương tác với doanh nghiệp?
Chắc chắn là có. Hiện nay Châu Âu và Mỹ cũng có một xu hướng gọi là mua sắm xã hội. Mọi người muốn liên lạc với bạn bè và người bán cũng muốn hỏi khách hàng về yếu tố sản phẩm. Thông tin liên lạc sẽ là yếu tố chính và điều đó sẽ thay đổi hành vi tiêu dùng của người Mỹ.
Tôi hiểu. Ông nói rằng muốn tăng giao dịch hàng năm lên gấp 5 lần trong 10 năm. Sau giai đoạn 10 năm này thì liệu ông có thể tạo ra cái gọi là thâm nhập cầu hoàn?
Trong tương lai tôi nghĩ rằng thị phần trong mua sắm trên mạng ở mỗi khu vực sẽ tỷ lệ với thị trường tiêu dùng ở các quốc gia. Vì thế Trung Quốc có thị trường tiêu dùng gấp đôi Nhật Bản thì thị trường thương mại điện tử ở Trung Quốc cũng sẽ lớn gấp đôi hoặc hơn nữa. Đối với những nước đang phát triển rất có khả năng thương mại điện tử sẽ phát triển hơn cả những nước phát triển. Vì vậy mạng lưới bán lẻ của họ không mạnh lắm nên dễ dàng bù đắp bằng thương mại điện tử và điều này đã xảy ra ở Trung Quốc rồi.
Vậy ông sẽ làm gì với Baidu của Trung Quốc khi mà Alibaba và taobao đã không thể làm được?
Rõ ràng là chúng tôi đã chậm chân, vì thế cần cung cấp dịch vụ tốt hơn, lựa chọn nhãn hàng tốt hơn. Rakuten sẽ hành động mạnh mẽ hơn đối với hàng giả và hàng nhái và cung cấp dịch vụ tốt hơn cho các nhà cung cấp.
Nhưng làm thế nào để ông có thể có động thái để có thể quyết liệt hơn với vấn đề hàng giả. Ý tôi ở đây là mọi vấn đề trong tất cả các ngành chứ không riêng gì với mua sắm trực tuyến với một thị trường rộng lớn, liệu kế hoạch của ông có khả thi hay không?
Chúng tôi có Price Minister, họ đang làm mô hình C2C và có mối liên hệ chặt chẽ với những thương hiệu lớn ở Pháp và Ý. Price Minister có phần mềm cực tốt cũng như đầy kinh nghiệm để đấu tranh với hàng giả. Chúng tôi phân tích trang web, mô tả của sản phẩm, giá cả và lịch sử bán hàng của từng người bán, đó là thế mạnh của chúng tôi.
Trong quá trình toàn cầu hóa này ông đang chuyển hướng sang sử dụng tiếng Anh. Tại sao vậy?
Lý do Rakuten thành công vang dội ở Nhật là nhờ tôi đã buộc các cơ sỏ kinh doanh của chúng tôi phải chia sẻ chuyên môn với nhau. Ngân hàng Rakuten, Du lịch Rakuten, Rakuten Ichibank và chứng khoán Rakuten.
Chúng tôi cùng làm việc trong một tòa nhà, ăn trưa cùng căn tin và mọi người là một đội, và chúng tôi cần tạo ra điều này xuyên quốc gia. Cách duy nhất là mọi người phải liên hệ trực tiếp với nhau, không thông qua phiên dịch, không thông qua quản lý. Tất cả các kỹ sư của tôi, kỹ sư Nhật Bản liên hệ trực tiếp với các đồng nghiệp ở Pháp, ở Trung Quốc. Họ phải chất vấn nhau thông qua các cuộc họp trực tuyến và thư điện tử, đó là cách duy nhất để tạo ra một công ty cạnh tranh toàn cầu.
Tôi biết ông muốn điều đó nhưng liệu có khả thi hay không?
Tôi nghĩ vậy, chúng tôi đã thực hiện khoảng10 tháng nay rồi, một sự thay đổi lớn. Người quản lý nước ngoài của chúng tôi cảm thấy thực sự thoải mái, họ cảm thấy họ là một phần của Rakuten. Mọi việc đang bắt đầu bắt nhịp .
Như vậy nếu ai không thể nói tiếng Anh khi giai đoạn này kết thúc thì họ phải nghỉ việc hay sao?
Nếu đến tháng 3 năm 2012 mà không đáp ứng được họ sẽ phải bị hạ bậc lương.
Có nhiều người phản đối chính sách này hay không?
Một số người tỏ ra rất căng thẳng, tôi nghĩ rằng đây là con đường họ phải đi và họ biết rằng tôi không định thay đổi chính sách của tôi.
Cảm ơn ông!

Theo Nhật Định