Làm thế nào để biến “người thường” làm được những việc “phi thường”?

Trong những năm qua, nhiều người trong chúng ta đã từng rất ngạc nhiên khi chứng kiến bao nhiêu hoạt động đã xảy ra, khi một sở thích nho nhỏ của một nhóm người trở thành mốt thời thượng và ai ai cũng muốn chạy theo.

Câu hỏi là bằng cách nào những hiện tượng này xảy ra? Thành tố đặc biệt nào mà nhà lãnh đạo dùng để thúc đẩy cho một số đông những con người cùng xông tới và hướng về thành công hay chiến thắng?

Hầu hết các lãnh đạo đều đã tính toán hết và họ đều là những chuyên gia thấu hiểu làm cách nào để trao quyền cho mọi người để họ đạt đến mức viên mãn.

Họ biết cách làm cách nào để truyền đạt niềm tin của mình vì mục tiêu chung tốt nhất và thể hiện với mọi người rằng làm việc chăm chỉ sẽ mang lại sự thay đổi và mang lại những khía cạnh tích cực cho cuộc sống của họ.

Những nhà lãnh đạo như vậy rất phổ biến ở nhiều chức vụ khác nhau và trong nhiều nghề nghiệp đa dạng; trong cả doanh nghiệp tư nhân và nhà nước, trong giới doanh nhân Mỹ, trong thế giới thể thao, trong thế giới kinh doanh hay trong quân đội.

Những nhà lãnh đạo sẽ ở đó để thúc đẩy những tài năng của các cá nhân, khuyến khích và tạo động lực cho họ rằng họ chính là những nhà vô địch, người chiến thắng và là những nhà lãnh đạo trong một thế giới cạnh tranh để giành được thành công và hiệu quả.

Những nhà lãnh đạo hiểu rằng tiền đề cơ bản để thành công nằm trong việc thiết lập một hệ thống giá trị, cũng giống như việc họ ngay lập tức thiết lập các quy tức ứng xử để mọi người đi theo. Đó chính là công cụ để thiết lập các mối quan hệ trong tổ chức, nhóm hay toàn bộ sự nghiệp kinh doanh.

Tôi thường nghĩ đến những nhà lãnh đạo thành công, những người có ảnh hưởng lớn lao đến thế giới của những người lãnh đạo ở một mức độ phi thường, họ có thể nói là những con người rất bình thường như là Tổng thống Ronald Reagan, Luật sư Martin Luther King, nhà lãnh đạo Vince Lombardi, nhà lãnh đạo John Wooden, Lãnh đạo công đoàn Cesar Chavez, Biểu tượng của tổ chức Lee Iacocca, đó là còn chưa nhắc đến nhất nhiều người trong tổ chức Những quý bà Mỹ.

Tất cả những người này đã được trời phú cho khả năng truyền đạt tới những người mà họ đang lãnh đạo với sự thấu hiểu, cảm thông và tôn trọng các kĩ năng, tài năng và sự cống hiến của nhân viên cho những mục tiêu cao cả.

Tất cả chúng ta đều biết rằng để có được những gì tốt nhất từ những người mà chúng ta đang lãnh đạo đến con đường thành công; họ cần phải hiểu thực sự chúng ta đang mong muốn gì ở riêng bản thân họ và ngược lại họ sẽ được thưởng như thế nào để hoàn thành nhiệm vụ mà chúng ta kì vọng ở họ.

Hãy ghi nhớ rằng không có nhà lãnh đạo nào có sẵn một nhóm những người tài năng và họ đã được trang bị sẵn những công cụ quản lý để hoàn thành và thực thi công việc ở các cấp độ khác nhau, đồng nghĩa với đó là họ có khả năng làm nhiều việc cùng một lúc.

Những nhà lãnh đạo này không có sẵn những nhân viên hoàn toàn hiểu hết những công đoạn vận hành trong hệ thống thiết kế phức tạp cũng như họ cũng không có những cá nhân có những bất đồng chính trị nhưng tiếp cận bằng những phương cách hòa bình và tình yêu cho nhân loại. Trận chiến lớn nhất chính là trận chiến không bạo lực và trận chiến của tình yêu.

Tất cả những nhà lãnh đạo này giải quyết vấn đề xây dựng tính cách qua một quá trình giáo dục đẩy mạnh quyền tự chủ.

Họ đều truyền dạy ở một mức độ cơ bản hàng ngày và họ họ đứng trên lập trường các giá trị dựa trên lòng tôn trọng lẫn nhau, với ý định là họ sẽ làm việc với nhau để hoàn thành mục tiêu chung với tầm nhìn rằng một sự thay đổi tích cực sẽ là món quà lớn lao nhất.

Khi một người lắng nghe và quan sát những nhà lãnh đạo trên đây, họ sẽ có khả năng nhìn thấy rằng những nhà lãnh đạo này là những người liên tục ở trong trạng thái sẵn sàng truyền đạt và hiếm khi họ lợi dụng cơ hội giáo dục người khác để giành chiến thắng.

Họ cũng không lợi dụng vì mục đích cụ thể nào hoặc mang lại nguồn thu nhập thêm cho công ty, hay là đất nước chúng ta sẽ tốt hơn bởi dưới những kẻ theo chủ nghĩa yếm thế là một người đàn ông dũng cảm thuyết phục cả nước Mỹ rằng chúng ta vẫn còn chưa được chứng kiến cái ngày tốt đẹp đó. Tất cả những nhà lãnh đạo này mang lại một triết lý là niềm tin vào bản thân cho những con người của họ.

Theo Lanhdao