Với lợi thế nông nghiệp, VN luôn định hướng và thực tế đã nỗ lực thúc đẩy vị thế nhà xuất khẩu nông sản. Nhưng nếu chỉ dừng ở chỗ bán đi những gì đang có, liệu chúng ta đã khai thác được hết lợi thế của mình, đã tận dụng được hết những cơ hội từ hội nhập để đạt được vị trí xứng đáng hơn trong chuỗi cung ứng toàn cầu?
ảnh minh họa
Lần đầu tiên chúng tôi làm chuyển khẩu là vào năm 2007. Tôi còn nhớ lúc đó chúng tôi có một khách hàng từ Pháp. Họ đến văn phòng Phúc Sinh, sau khi bán cà phê cho họ, thì họ hỏi tôi là có quan tâm đến Đinh Hương (Cloves) không? Thú thực tôi cũng không biết về mặt hàng này lắm, và chỉ mong bán cái gì từ VN mà thôi.
Thế giới… nhỏ bé!
Khách hàng nói họ có một container 40 hàng nguyên 21 tấn, và nói thêm là Trung Quốc nhập rất nhiều – hãy thử nghiên cứu xem. Tôi ghi nhớ điều này. Khi kết thúc giao dịch, tôi gọi qua cho khách hàng khác ở Hồng Kông – một văn phòng rất hay mua hàng để bán vào Trung Quốc. Văn phòng đó trả lời tôi là hỏi giá xem thế nào. Tôi lập tức hỏi giá người bán, xem giá người mua. Khi chốt được hợp đồng, hàng được bán qua Saudi Arabia chứ không phải cho Trung Quốc. Tôi nhìn thấy hành trình buôn bán của lô hàng lúc thực hiện giao hàng: Hàng xuất từ Madagasca do 1 nhà xuất khẩu của xứ sở này tới 1 khách hàng của Bỉ, Bỉ bán cho khách hàng Pháp và Pháp bán cho chúng tôi – VN. VN lại bán cho khách hàng Hồng Kông và Hồng Kông bán cho Saudi Arabia. Thế giới thực nhỏ bé! Trên thực tế, lô hàng đã chỉ xuất một đường thẳng từ Madagasca đến Jehdah, (Saudi Arabia), duy có chứng từ thanh toán là đi chu du nhiều nước mà thôi.
Do thân quen, sau khi xuất hàng, khách hàng Pháp gửi thẳng bộ chứng từ gốc cho Phúc Sinh. Cầm trên tay bộ chứng từ gốc, tôi đã gọi điện cho 1 ngân hàng hàng đầu VN về thương mại quốc tế để hỏi vay tiền – thuật ngữ trong ngoại thương gọi là chiết khấu bộ chứng từ. Trưởng phòng Thanh toán quốc tế của ngân hàng nói là anh ấy chưa làm bao giờ và yêu cầu tôi cầm bộ chứng từ gốc lên cho anh ấy xem. Khi cầm bộ chứng từ gốc đến, chúng tôi giải thích cặn kẽ và thật may mắn làm sao, câu trả lời của ngân hàng là đồng ý! Vì vậy Phúc Sinh vay tiền thanh toán cho khách bán từ Pháp, thay đổi đôi chút trên bề mặt bộ chứng từ và thêm hóa đơn của Cty Phúc Sinh, gửi nhờ thu đến ngân hàng Hồng Kông đòi tiền rồi nhận tiền 1 tuần sau đó. Nghiệp vụ chuyển khẩu của Phúc Sinh đã bắt đầu như vậy!
“Mượn” hàng nước bạn tăng doanh thu mình
Chúng tôi tiếp tục làm chuyển khẩu những năm sau đó, nhưng không nhiều. Chủ yếu hoạt động của Phúc Sinh sau 2007 vẫn là sản xuất và xuất khẩu các mặt hàng nông sản của VN như hạt tiêu, cà phê, dừa, hạt điều và 1 số mặt hàng khác, trong đó hạt tiêu chiếm tỷ lệ lớn. Chúng tôi nhận thấy người Đức, Hà Lan, Singapore, Hồng Kông… luôn mua tiêu VN, Indonesia… và bán cho các nước khác, nhưng không thấy người Việt làm tương tự. Tôi tự hỏi: Tại sao DN nước ngoài có thể làm trong DN Việt thì không, mà chúng ta lại có nhiều lợi thế hơn họ, có sẵn nguồn hàng và thị phần lớn, ổn định, lại đã buôn bán với khắp các nước trên thế giới? Thế là chúng tôi tìm cách tham gia vào phân khúc này, bước đầu tìm giá của Indonesia, Malaysia, Ấn Độ, Brazil… để chào cho khách. Mới đầu đại đa số khách hàng đều hỏi là chúng tôi có tiêu Indosia phải không, (một cách thờ ơ); tuy nhiên sau khi nghe xác nhận, cũng như nhìn thấy sự chuyên nghiệp của việc xuất khẩu hàng VN, họ nói sẽ xem xét.
Vừa chào hàng, chúng tôi cũng vừa cân nhắc rất nhiều rồi cuối cùng xác nhận rõ sẽ là tự “bó tay mình” khi cứ duy trì mãi việc cung cấp duy nhất một nguồn hàng trong nước, chúng tôi quyết định mua 1 số lô hàng hạt tiêu từ Indonesia. Để cho mọi việc được dễ dàng, chúng tôi chuyển hàng về kho ngoại quan và khi xuất cũng từ đó – điều mà nhiều Cty Hà Lan, các Cty quốc tế vẫn làm.
Đúng như dự đoán, khi hàng VN cạn, khách hàng đổ xô qua Indonesia mua và đẩy giá lên cao. Vì biết chúng tôi đã có chào và nói có thể cung cấp tiêu Indonesia từ trước, khách hàng quay lại. Thế là chúng tôi có các đơn đặt hàng. Nói thì nhanh, thực sự các thủ tục về thanh toán cũng không hề dễ, bởi tuy nhập khẩu hàng hóa vào ta rất dễ nhưng việc chuyển khẩu mà hàng không qua VN lại là đầy thách thức, đặc biệt khi đại đa số NHTM NN chưa làm nghiệp vụ thanh toán như vậy, các ngân hàng cổ phần tư nhân thì lại càng chưa! Sau một thời gian thực hiện hết hạn mức tín dụng được cấp từ Vietcombank, chúng tôi gặp gỡ các NHTM CP, giải thích cho họ và lấy ví dụ Vietcombank đã thanh toán ra sao. Phải rất kiên nhẫn, mất thời gian họ mới đồng ý cho chiết khấu bộ chứng từ.
Những năm sau chúng tôi làm chuyển khẩu – thương mại quốc tế ngày càng nhiều hơn. Riêng năm 2013 – năm đáng nhớ với ngành tiêu toàn cầu, VN đạt sản lượng tiêu rất tốt, tuy nhiên nhu cầu thế giới lại còn tăng nhanh hơn, chúng tôi đã kinh doanh tiêu nước bạn một cách… tưng bừng. Đơn giản là khi tiêu VN bán đi gần hết, đến giữa năm tôi nghĩ rằng “nếu cứ thế này thì gần như Cty tôi sẽ không có nhiều việc để làm”, thế là quyết định gọi điện cho các nhà xuất khẩu Indonesia và mua 1 sản lượng lớn suốt 3 tháng liên tiếp. Tiếp theo chúng tôi mua cả hàng từ Ấn độ và 1 phần Brazil. Vào gần cuối năm 2013, giá tiêu thế giới đã tăng 33%. Phần lớn lợi nhuận của Phúc Sinh trong cả năm đã đến từ kinh doanh tiêu như vậy. Khó khăn, căng thẳng của ngành hàng hóa đã được hóa giải bởi sự sáng tạo, luôn tìm kiếm những hình thức phù hợp, có thể tồn tại…
Kinh doanh không biên giới
Tôi nghĩ Phúc Sinh khá may mắn trong vài năm làm chuyển khẩu, cho dù việc gửi hàng vào kho ngoại quan mất khá nhiều chi phí, hơn nữa lại không hề tiện lợi mỗi khi lấy hàng ra và chúng tôi phải chuyển sang làm thủ tục nhập hàng. May sao từ 2010, Hiệp định NAFTA của ASEAN có hiệu lực đã cho phép nhập khẩu những một số mặt hàng nông sản trong khối, trong đó có hạt tiêu với thuế suất bằng không. Đây là một chính sách mở cửa thương mại “trên cả tuyệt vời”, giúp VN thúc đẩy xuất khẩu nông sản, đặc biệt tiêu và cà phê – hai mặt hàng mà kim ngạch từ xuất khẩu vẫn chiếm tỷ trọng áp đảo so với tiêu thụ nội địa. Nói đúng ra hình như là vì công nghiệp chế biến của VN cũng chưa thực phát triển, vì vậy nhập hàng vào và tái suất ra với thuế xuất bằng không rất thuận lợi.
Sự mở cửa thương mại tự do cùng các quy định về an toàn thực phẩm của Châu Âu và Mỹ đã khiến tất cả các người mua đều muốn mua trực tiếp ở nước xuất khẩu, có giá rẻ hơn và có thể kiểm tra nguồn gốc xuất xứ sản phẩm. Xuất khẩu do đó có vẻ dễ dàng hơn nhưng làm thương mại quốc tế lại không hề dễ. Nó phụ thuộc vào rất nhiều vào chiến lược của mỗi Cty.
Sự mở cửa thương mại tự do cùng các quy định về an toàn thực phẩm của Châu Âu và Mỹ đã khiến tất cả các người mua đều muốn mua trực tiếp ở nước xuất khẩu, có giá rẻ hơn và có thể kiểm tra nguồn gốc xuất xứ sản phẩm.
Cho đến bây giờ chúng tôi được nhìn nhận là 1 nhà kinh doanh quốc tế, hơn là 1 nhà thuần túy xuất khẩu. Cty Phúc Sinh là 1 trong những nhà mua tiêu trắng và tiêu đen lớn nhất của Indonesia và rất có uy tín trong việc thanh toán. Khi muốn xuất khẩu, các Cty ở Ấn Độ hay Indonesia và gần đây là các nhà thương mại bên DuBai, Tiểu Vương Quốc Arập Thống Nhất vẫn tìm đến chúng tôi chào hàng. Thế nhưng trong suy nghĩ của rất nhiều đồng nghiệp VN, họ vẫn luôn nghĩ các Cty VN không thể làm được như vậy. Họ nghĩ Indonesia, Malaysia, Ấn Độ đều là những nền kinh tế tư bản phát triển sớm hơn ta hàng chục năm còn không cạnh tranh kinh doanh quốc tế được với các Cty ở Châu Âu, Mỹ hay Singapore và Hông Kông, huống gì là VN… Song thực tế chứng minh tất cả!
Nước ta có thuận lợi phát triển nông nghiệp. Hồ tiêu VN hiện đang chiếm 50% thị trường thế giới. Cà phê chiếm 35% và là nước xuất khẩu cà phê Robusta lớn nhất thế giới. Rất nhiều mặt hàng khác ta cũng đứng “nhất” thế giới như gạo, hạt điều, dừa, mở rộng ra còn là thủy sản như tôm, cá basa… Nhưng tại sao ta không thể tư duy như một nhà bán hàng, để mọi nguồn hàng đều có thể trở thành của mình và ta cung cấp cho khách hàng thật nhiều lựa chọn nhằm gia tăng sức hấp dẫn, duy trì thị trường, quan hệ của ta với các đối tác, bạn hàng? Nếu làm như vậy, trách nhiệm của nhà bán hàng VN với thế giới sẽ cao hơn, trách nhiệm của những nhà làm hàng xuất xứ từ VN cũng sẽ phải cao hơn, chất lượng hơn và theo đó thị phần cung cấp hàng hóa cho thế giới của VN sẽ ngày càng tăng nhiều hơn. Tất nhiên để làm được điều đó, có một thứ chúng ta cần phải thay đổi – Một thứ đó, là TƯ DUY KINH DOANH!
Theo Phó Chủ tịch Hiệp hội Tiêu VN Chủ tịch HĐQT – TGĐ CTCP Phúc Sinh